Yêu chân thành, hy sinh cho người yêu và gia đình cô ấy để nhận lại cái kết quá buồn. Lời khuyên cho tất cả chúng ta, cứ yêu nhưng đừng mù quáng, đừng đụng đến tiền thì mới lâu bền.
Nhiều người cứ hay than thở rằng bây giờ chẳng còn ai yêu chân thành nữa, mọi mối quan hệ cũng chỉ là vụ lợi cá nhân. Thế nhưng đâu có vẫn có những người sẵn sàng hy sinh cho tình yêu. Dù biết đó là mù quáng, họ vẫn chấp nhận và mong mình sẽ có được cái kết viên mãn.
Nhưng đời lắm chuyện tréo ngoe, như anh chàng sau đây, hết lòng trả nợ cho nhà người yêu, đi xuất khẩu lao động cũng vì gia đình người yêu. Cuối cùng thì tận mắt anh chứng kiến người yêu nên duyên cùng người đàn ông khác chứ chẳng phải mình.
Buồn tình, anh tâm sự trên mạng xã hội như sau:
“Tao thất bại rồi chúng mày ạ. Hôm nay lần đầu tiên nước mắt tao rơi vì người yêu. Người mà tao yêu hơn 5 năm rồi.
Tao quen em 1 năm mới chính thức yêu. Khi yêu tao luôn yêu chiều chăm sóc cô ấy. Tao sinh năm 1993 nhé. Người yêu kém 3 tuổi. Nhà cô ấy có cuộc sống khá phức tạp.”
Tâm sự của chàng trai.
“Anh trai nghiện ngập lô đề nên luôn trong cảnh nợ nần. Bọn tao yêu nhau được hơn 2 năm thì anh trai cô ấy báo nhà khoản nợ tới 300 triệu. Nhà còn mỗi mình mẹ nên khoản nợ không biết xoay đâu ra. Người yêu tao cũng đi làm nhưng đủ chi tiêu cho gia đình thôi. Rồi em hỏi vay tao. Với tao lúc ấy tình cảm tao với em nó lấn át hết lý trí t rồi. Tao cuống cuồng tìm cách vay mượn cho em trả nợ không phải bán nhà.
Lúc ấy bọn xã hội đen tới nhà liên tục. Khoản vay nặng lãi chồng lãi lên đến 400. Tao cũng nói em và mẹ cố gắng xoay sở anh chỉ giúp 1 nửa. Và tao vay mượn anh em họ hàng khoản tiền 200 triệu giúp người yêu. Được tháng sau thì thằng anh người yêu bị bắt đi trại 5 năm. Lúc ấy khoản tiền tao vay trả nợ cho người yêu mọi người thúc ép. Tao mới tính đi xuất khẩu lao động, và tao đi Nhật để trả món nợ ấy. Vay thêm mớ tiền để sang Nhật làm lao động chân tay thôi nhưng tính ra cũng dư tháng 20 triệu.
Tao cũng nói với em là vì món nợ ấy anh phải đi. Dặn dò em nhiều thứ. Ngày tao quyết định đi em còn khóc như mưa. Em bảo làm tao khổ. Hứa sẽ không yêu ai đợi tao về. Tao ôm chặt em an ủi em.
Những ngày đầu sang đó đúng là lạ lẫm. Cuộc đời đổi trắng thay đen. Tiếng biết ít, công việc nặng. Mọi thứ cảm giác tối tăm cô độc lắm. Mãi rồi tao cũng quen. Chắt bóp chi tiêu tháng tao gửi về cho mẹ được 20 triệu. Có tháng thì được 30. Có lúc tao gửi cả tiền về cho em khi em cần mua quần áo hay đồ dùng gì đó cần thiết. Được 1 năm đầu tình cảm vẫn mặn nồng. Tới năm thứ 2 tao cảm giác em luôn bận. Em lúc nào cũng bận với tao. Tao nhắn tin không trả lời, gọi Zalo em từ chối nghe, có lúc cáu gắt với tao nữa. Tao mệt mỏi lắm. Đất khách quê người nhớ nhà nhớ người yêu nhưng em như vậy tao không biết làm sao.
Không biết lý do em là gì, cảm giác em có người khác. Nhưng em không nói. Em bảo em làm bận thôi anh đa nghi quá rồi dỗi ngược lại tao nữa. Tao hỏi mẹ em thì mẹ em cũng không nói nói. Chính mẹ em cũng biết vì sao tao phải đi ra nước ngoài ngoài lao động như này. Cuối cùng cũng tới năm thứ 3. Cảm giác khi đã trả hết nợ, dư được chút ít tiền nhẹ lòng lắm. Cùng với đó là tao già đi, gầy đi vì không quen đồ ăn bên này. Dù khó khăn nhưng tao vẫn gửi tiền cho em thêm.
Bọn tao được báo trước ngày về nước hết hạn xuất khẩu lao động. Tao háo hức lắm nên chẳng báo cho em. Định tạo bất ngờ khi về không báo trước.
Vừa rời sân bay tao phải cách ly 14 ngày. Rồi tao thuê xe chạy thẳng lên nhà em luôn. Nhà em cách nhà tao 80 km. Ấy vậy mà sau 3 năm làm việc vất vả trả nợ cho gia đình em, trước mắt tao hôm nay là tin sét đánh. Rạp cưới đã dựng, hoa cưới đã kết. Nhưng chú rể không phải là tao. Mọi thứ sụp đổ hết chỉ còn lại nỗi buồn của niềm tin và sự phản bội. Tất cả trả lời hết cho sự lạnh nhạt của em hơn 1 năm qua. Hoá ra em có người khác, hoá ra em không chờ được tao, em cần tình yêu mới hơn ân nghĩa tao hi sinh cho em, tiền bạc tao vay mượn trả cho em….
Người tao muốn chăm sóc cả đời, đáng tiếc giờ còn lại là bất lực, đau đớn tận sâu trong lòng mà thôi chúng mày ạ. Ngày em đẹp nhất em không nghĩ đến tao còn lúc nợ nần tao cùng em gánh vác. Cảm giác sụp đổ tận cùng tâm can. Buồn quá chúng mày ạ”.
(Ảnh minh họa: internet)
Dân mạng chỉ biết để lại những dòng tâm sự an ủi anh chàng:
– “Phải có những cái sừng đàn ông mới trưởng thành”, “Cuộc đời như những thước phim buồn”, “Tự mình làm khổ mình, bài học quá đắt đỏ”, “Ông ngu rồi. Sinh năm 93 mà như tấm chiếu mới vậy. Đến vợ chồng lấy nhau rồi còn bỏ được chứ người yêu đã là gì. Các cụ nói câu: lấy vợ kén tông, lấy chồng kén giống chẳng sai.”, “trường hợp này đáng ra anh nên để cô ấy bán nhà từ đầu để khỏi phải dựng rạp”…
Bình luận của cư dân mạng.
Dù biết anh chàng rất tốt, chuyện xảy ra cũng ngoài ý muốn nhưng ngay từ đầu anh ta đã không suy nghĩ kĩ mà tự ôm nợ vào thân. Ở nhà có lo cho cha mẹ được tử tế hay không nhưng nợ nhà người yêu lại xông xáo nhận, tự nguyện nai lưng đi nước ngoài làm việc. Trên đời này có 4 cái ngu, lãnh nợ là cái ngu thứ 2 đấy anh trai ạ.
Thời buổi này dù có yêu đến mấy nhưng thân ai nấy giữ, nợ ai nấy chịu nha chị em ơi. Mình tử tế lo cho người yêu, có thề non hẹn biển đến đâu nhưng lỡ một ngày xấu trời, người ta thay lòng đổi dạ thì kẻ đau khổ chỉ có mình mà thôi. Bây giờ nhiều cặp vợ chồng có tư tưởng tiền ai nấy xài, chỉ trích ra một ít để làm quỹ chung cho gia đình, mai này có ly hôn cũng không phải cãi nhau. Ấy thế mà anh chàng trên chỉ mới là người yêu đã nhiệt tình lãnh nợ đến thế, cuối cùng kẻ dại nhất, đau nhất cũng chỉ là anh. Hy vọng anh sớm vượt qua được và xem đây là bài học lớn trong cuộc đời mình.