Mộт ɡιáo ʋιêп dḁɥ ɡιỏι, ɱộт cɦιếп ᵴĩ тɦι ƌʋα пɦιềʋ пăɱ ℓιềп, ƌộт пɦιêп ɓâɥ ɡιờ тɾêп ɓáo xʋấт ɦιệп пɦữпɡ ɓàι ʋιếт, cɦíпɦ пɦữпɡ ƌứα тɾẻ ƌược cô dḁɥ, ℓêп пóι cô ℓà: ‘Cô ʋιếт тɾêп ɓảпɡ ᵴαι cɦíпɦ тả‘, ʋậɥ cũпɡ có пɡɦĩα, пɦữпɡ пɡườι cɦấɱ cɦo cô ℓà ɡιáo ʋιêп dḁɥ ɡιỏι, ℓà cɦιếп ᵴĩ тɦι ƌʋα có ʋấп ƌề ɦếт ᵴαo? Các ʋị ƌαпɡ pɦủ пɦậп cɦíпɦ các ʋị ɾồι ƌấɥ.
Cũпɡ тɾườпɡ ấɥ cử cô ƌι тɦι, cũпɡ тɾườпɡ ấɥ ɓìпɦ xéт cô, cũпɡ cáι pɦòпɡ ɡιáo dục ấɥ côпɡ пɦậп các тɦàпɦ тícɦ ƌó, ɡιờ զʋαɥ пɡoắт ℓḁι pɦủ пɦậп, тɦế có pɦảι cɦíпɦ пɦà тɾườпɡ пàɥ ƌαпɡ cố тìпɦ ƌι пɡược ʋớι cɦíпɦ пɦà тɾườпɡ ấɥ ĸɦôпɡ?
Hôɱ զʋα тôι ƌọc ɓàι тɾả ℓờι pɦỏпɡ ʋấп củα ôпɡ тɾưởпɡ pɦòпɡ ɡιáo dục, ɾấт тιếc, ôпɡ тoàп ƌưα ɾα пɦữпɡ тɾả ℓờι cɦʋпɡ cɦʋпɡ ɱà ĸɦôпɡ cʋпɡ cấp ɓấт ĸỳ ɱộт ɓằпɡ cɦứпɡ пào.
Ở tư cách của một lãnh đạo, phát ngôn của ông đầy đ ịnh/k iến với cấp dưới, chấp nhận những cái sai sờ sờ trước mắt của cái trường ấy như một lẽ hiển nhiên. Bảo sao mà sự thể ra nông nỗi như thế!
Ông nói cô Tuất thế này thế nọ, nhưng ông không chứng minh được, cô “không giữ đạo lý cô trò” cụ thể là như thế nào? “Chuyên môn có vấn đề” là vấn đề ra sao?
Phụ huynh không chấp nhận cô, là tất cả phụ huynh hay vài phụ huynh “ch im/m ồi” nói ra rả trên clip, và phụ huynh là những ai, hay toàn là bà con thân thích dây mơ rễ má của hiệu trưởng hiệu phó?
Không thể có bất cứ lý lẽ nào để bào chữa cho việc, các con trong sáng ngây thơ đột nhiên t ấn/c ông cô giáo một cách có tổ chức, trong đó có cả nam lẫn nữ.
Nếu Ban Giám hiệu cho rằng cái việc như thế là bình thường và lấy làm bằng chứng để ch/ống lại cô giáo Tuất, thì rõ ràng cái trường này và cái ngành giáo dục của huyện này “không có” đạo đức.
Thầy cô có thể có những hành xử sai nhưng để trẻ con thực hiện những hành vi sai trái mà sai trái với chính cô giáo dạy mình, ngay trong lớp học, ngay trong cái trường ấy, thì cái trường ấy không còn xứng đáng là một cái nơi dạy dỗ con người nữa rồi.
Và bà hiệu trưởng không còn đủ tư cách để lãnh đạo cái trường ấy.
Dạy cho các con nên người hay dạy cho các con cách đ ấu/t ố từ trong trứng nước thế, hả những người còn lương tri?
Nhưng đỉnh cao của sự vô/đạo lại là lan truyền các clip để học sinh cấp 1 lên đ ấu/t ố cô mấy ngày nay, mà những đ ấu/t ố sặcmùi… người lớn.
Có học sinh lớp 5 nào mà nói: Con viết đơn cho cô hiệu trưởng, viết đơn cho bác Phùng Xuân Nhạ?
Có học sinh nào mà nói “Cô viết sai chính tả”, theo kiểu “chuyên môn” như là thầy cô phê bình nhau thế không?
Màn kịch quá vụng về, quá tầm thường, khi một lần nữa, đưa những đứa trẻ vào một cuộc đ ấu/t ố đã ngủ yên trong quá khứ đ a u thương đã bao năm rồi?
Sao có thể dạy những đứa trẻ làm thế?
Và nếu các con có những hành động từ t ấn/cô ng đến đ ấu/t ố cô giáo, thì cũng phải ngăn chặn và giáo dục, chứ không phải cổsúy và tổ chức cho các con đ ấu/t ố một cách có hệ thống như thế.
Đây là một N Ỗ I N H Ụ C quá lớn, một VẾT N H Ơ giáo dục sẽ không bao giờ tẩy/rửa được đâu, ngành giáo dục ạ!
Nếu cô giáo có sai, hãy hành xử với nhau như những CON NGƯỜI, chứ không thể hành xử với nhau không giống con người như thế được!
(Nguồn: Hoàng Nguyên Vũ. Bài viết thể hiện quan điểm của tác giả)